NỘI DUNG CHÍNH
Sau khi đến định cư ở Mỹ để tránh sự khủng bố người Do Thái của phát xít Đức, Einstein được mời đi khắp các Trường Đại học trên toàn nước Mỹ để thuyết trình về Thuyết tương đối của mình.
Mỗi lần thuyết trình, người tài xế của ông tên là Harry luôn ngồi ở hàng ghế cuối cùng, lắng nghe chăm chú. Một ngày đẹp trời nọ, sau khi Einstein thuyết trình xong, trên đường trở về, người tài xế nói với ông:
- Thưa Giáo sư, tôi đã nghe Giáo sư thuyết trình về thuyết Tương đối không biết bao nhiêu lần rồi. Nếu có cơ hội, tôi có thể thuyết trình như Giáo sư, đảm bảo không sai một câu.
- Tốt quá!- Einstein trả lời.
- Tuần tới chúng ta sẽ đến Dartmouth. Ở đó họ chưa biết mặt tôi. Cậu sẽ là Einstein, còn tôi là tài xế.
Và thế là anh tài xế Harry đã thuyết trình một cách hoàn hảo, không sai một chỗ ngắt câu, trong khi đó nhà bác học Einstein thoả chí ngủ khì ở hàng ghế cuối cùng.
Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến cuối buổi nói chuyện, khi Ban Tổ chức yêu cầu xin ít phút để hỏi đáp, một người đứng dậy hỏi:
- Thưa Giáo sư, xin ngài cho biết những mâu thuẫn giữa thuyết Tương đối của ngài với thuyết Lượng tử đã được giải quyết đến đâu?
Einstein giả không hề lúng túng:
- Bạn thân mến, một cách hoàn toàn tôn trọng tôi muốn nói rằng vấn đề đó đến nay đã quá rõ ràng, đến mức ngay cả người tài xế của tôi cũng trả lời được. Anh ta ngồi ở hàng ghế cuối kia kìa. Tôi sẽ nhường cho anh ta trả lời câu hỏi của bạn.
Tuy đã là một Giáo sư chức cao vọng trọng, A. Einstein không hề tạo cho chúng ta cảm giác khó gần vì chính óc hài hước và sự khiêm tốn của mình. Khi còn là sinh viên, Einstein khá dè dặt và sống nội tâm. Tuy nhiên, càng về sau ông càng nhận ra rằng sự cởi mở giúp ông có nhiều bạn bè hơn. Sự dí dỏm và hài hước cùng nụ cười luôn nở trên môi của ông làm mọi người chú ý đến ông và yêu quý ông. Bạn thấy đấy, “hài hước một chút, thế giới sẽ khác đi”.
Bích Phương sưu tập, có chỉnh sửa bổ sung.
Nguồn: Vật lý hỏi và đáp - NXB Đại học quốc gia
Tác giả: Nguyễn Hữu Thọ